Noveraaaaa
Nhân Viên
Có những ngày, nỗi buồn không cần lý do cụ thể. Chỉ là thức dậy thấy nặng lòng, thấy không muốn trò chuyện, không muốn ra đường, không muốn… là chính mình. Chiều hôm đó, tôi bước vào một cửa hàng trang sức nhỏ – không phải để mua gì, mà để trốn khỏi cảm xúc hỗn độn.
1. Một món đồ không nằm trong kế hoạch
Tôi dừng lại ở chiếc dây chuyền Nắng Thơ. Nhỏ, nhẹ, với charm tròn như giọt nắng cuối ngày. Không phải kiểu mà tôi thường chọn – tôi hay thích thứ gì đó góc cạnh, mạnh mẽ hơn. Nhưng hôm đó, tôi lại bị thu hút bởi sự dịu dàng của nó.
Tôi không đắn đo. Chỉ đơn giản nghĩ: “Biết đâu đeo vào sẽ nhẹ lòng.”
2. Và rồi, nó thực sự có hiệu quả
Không phải chiếc dây chuyền đó có phép màu. Nhưng nhờ nó, tôi cảm thấy mình đang chăm sóc bản thân một chút – bằng một cách nhẹ nhàng và yên bình.
3. Từ một món đồ ngẫu nhiên thành thói quen nhỏ
Từ hôm đó, tôi bắt đầu đeo nó thường xuyên. Đến mức, nó trở thành “tấm bùa” của những ngày tôi thấy mình yếu đuối. Mỗi khi sờ tay lên cổ, chạm vào mặt dây, tôi như tự nhắc mình: “Mày vẫn ổn. Đã từng buồn hơn thế và vẫn vượt qua.”
Có thể bạn cũng từng có một ngày giống tôi. Nếu chưa, đừng đợi đến khi buồn mới tự yêu mình. Tìm một món gì đó nhỏ thôi, như một chiếc dây chuyền bạc thật dịu dàng tại Novera – để thỉnh thoảng, ta nhớ rằng mình xứng đáng được chăm sóc, mỗi ngày.
1. Một món đồ không nằm trong kế hoạch
Tôi dừng lại ở chiếc dây chuyền Nắng Thơ. Nhỏ, nhẹ, với charm tròn như giọt nắng cuối ngày. Không phải kiểu mà tôi thường chọn – tôi hay thích thứ gì đó góc cạnh, mạnh mẽ hơn. Nhưng hôm đó, tôi lại bị thu hút bởi sự dịu dàng của nó.
Tôi không đắn đo. Chỉ đơn giản nghĩ: “Biết đâu đeo vào sẽ nhẹ lòng.”
2. Và rồi, nó thực sự có hiệu quả
Không phải chiếc dây chuyền đó có phép màu. Nhưng nhờ nó, tôi cảm thấy mình đang chăm sóc bản thân một chút – bằng một cách nhẹ nhàng và yên bình.
- Nó không chữa lành tôi, nhưng khiến tôi thở sâu hơn
- Nó không làm tôi cười ngay lập tức, nhưng khiến tôi thấy bản thân đáng được yêu
- Nó không thay đổi cả thế giới – nhưng đủ để thay đổi tôi, một chút, trong khoảnh khắc ấy
3. Từ một món đồ ngẫu nhiên thành thói quen nhỏ
Từ hôm đó, tôi bắt đầu đeo nó thường xuyên. Đến mức, nó trở thành “tấm bùa” của những ngày tôi thấy mình yếu đuối. Mỗi khi sờ tay lên cổ, chạm vào mặt dây, tôi như tự nhắc mình: “Mày vẫn ổn. Đã từng buồn hơn thế và vẫn vượt qua.”
