Noveraaaaa
Nhân Viên
Anh tặng tôi chiếc nhẫn vào sinh nhật năm 22 tuổi. Không hứa hẹn gì lớn lao. Chỉ đơn giản: “Tặng em – vì em xứng đáng với những điều nhẹ nhàng nhất.”
Đó là chiếc nhẫn bạc Eternity 2. Mảnh mai. Không cầu kỳ. Nhưng từng đường nét đều tinh tế – như cách anh đối xử với tôi suốt thời gian ấy.
1. Mối tình ấy không có kịch tính – chỉ có sự trượt xa mà không ai níu được
Không cãi vã, không lừa dối. Chỉ là hai con người thay đổi theo những hướng khác nhau. Nhẹ như gió, nhưng sâu như sóng. Đến một ngày, cả hai đều hiểu: “Thôi vậy.”
2. Tôi không trả lại nhẫn – vì món quà ấy không còn là của anh, mà là ký ức của tôi
Nhiều người hỏi sao vẫn đeo nó. Tôi chỉ cười. Vì đâu phải món quà nào từ người cũ cũng cần xóa bỏ.
Có những món – như Eternity – không nhắc đến chia ly, mà nhắc đến một giai đoạn mình từng sống rất thật.
3. Đôi khi, thứ còn ở lại không phải là người – mà là cảm giác từng được yêu thương tử tế
Chiếc nhẫn không còn đại diện cho anh. Mà đại diện cho phiên bản tôi – thời thanh xuân, mềm mại và đầy tin tưởng. Và tôi giữ lại, để nhắc rằng mình đã từng đẹp như thế trong một ánh nhìn.
Không phải mối tình nào kết thúc cũng là mất mát. Có những thứ ra đi để lại cho ta một phần mình đẹp hơn, sâu hơn. Nếu bạn từng được yêu theo cách như thế – hãy lưu lại bằng một món gì đó dịu dàng, như trang sức từ Novera Jewelry – nơi có những thiết kế sinh ra để giữ ký ức, không cần ràng buộc.
Đó là chiếc nhẫn bạc Eternity 2. Mảnh mai. Không cầu kỳ. Nhưng từng đường nét đều tinh tế – như cách anh đối xử với tôi suốt thời gian ấy.
1. Mối tình ấy không có kịch tính – chỉ có sự trượt xa mà không ai níu được
Không cãi vã, không lừa dối. Chỉ là hai con người thay đổi theo những hướng khác nhau. Nhẹ như gió, nhưng sâu như sóng. Đến một ngày, cả hai đều hiểu: “Thôi vậy.”
2. Tôi không trả lại nhẫn – vì món quà ấy không còn là của anh, mà là ký ức của tôi
Nhiều người hỏi sao vẫn đeo nó. Tôi chỉ cười. Vì đâu phải món quà nào từ người cũ cũng cần xóa bỏ.
Có những món – như Eternity – không nhắc đến chia ly, mà nhắc đến một giai đoạn mình từng sống rất thật.
3. Đôi khi, thứ còn ở lại không phải là người – mà là cảm giác từng được yêu thương tử tế
Chiếc nhẫn không còn đại diện cho anh. Mà đại diện cho phiên bản tôi – thời thanh xuân, mềm mại và đầy tin tưởng. Và tôi giữ lại, để nhắc rằng mình đã từng đẹp như thế trong một ánh nhìn.
