Noveraaaaa
Nhân Viên
Lúc nhỏ, tôi hay ốm. Mẹ nói: “Đeo bạc cho dễ ngủ, bớt đau đầu.”
Thế là bà dẫn tôi ra chợ, chọn một chiếc vòng nhỏ. Bạc ta, tròn trịa, xinh xinh. Tôi chẳng hiểu giá trị gì, chỉ thấy mẹ vừa nghiêm vừa dịu lúc đeo vào tay tôi, dặn: “Đừng làm mất.”
1. Lớn lên, tôi từng nghĩ chiếc vòng bạc ấy “quê quê”
Đã có lúc tôi tháo ra, giấu vào ngăn kéo. Tuổi teen mà – thích cái gì sáng loáng, thời thượng. Vòng mẹ cho, tôi thấy… lỗi mốt.
Nhưng rồi có hôm mẹ bệnh. Lúc ngồi canh bà ngủ trong bệnh viện, tôi vô thức mở túi, lôi chiếc vòng ra. Nhìn kỹ lại, tôi thấy… nó chẳng “quê” như mình nhớ. Chỉ là giản dị. Như mẹ.
2. Giờ đây, tôi không rời chiếc vòng ấy – và còn chọn thêm một chiếc vòng bạc mới từ Novera
Không phải để thay thế. Mà để đeo cùng. Một bên là ký ức, một bên là hiện tại – để tôi không quên mình đã từng được yêu thương thế nào.
3. Trang sức không chỉ để đẹp – mà để giữ lại những mảnh ký ức mềm nhất
Có thể đó là một chiếc dây chuyền Nắng Thơ – nhẹ như ánh nắng buổi sớm. Hay một đôi khuyên tai Giao Mùa – như những mùa tuổi thơ lặng lẽ trôi qua, rồi bất ngờ ùa về trong khoảnh khắc.
Có lẽ ai cũng có một món đồ nhỏ, cũ kỹ nhưng đầy yêu thương như vậy. Và khi lớn lên, đôi khi một món trang sức mới – như sản phẩm từ Novera – không chỉ làm đẹp, mà còn là cách để tiếp nối một điều gì đó đẹp đẽ từng được trao tặng từ rất sớm.
Thế là bà dẫn tôi ra chợ, chọn một chiếc vòng nhỏ. Bạc ta, tròn trịa, xinh xinh. Tôi chẳng hiểu giá trị gì, chỉ thấy mẹ vừa nghiêm vừa dịu lúc đeo vào tay tôi, dặn: “Đừng làm mất.”
1. Lớn lên, tôi từng nghĩ chiếc vòng bạc ấy “quê quê”
Đã có lúc tôi tháo ra, giấu vào ngăn kéo. Tuổi teen mà – thích cái gì sáng loáng, thời thượng. Vòng mẹ cho, tôi thấy… lỗi mốt.
Nhưng rồi có hôm mẹ bệnh. Lúc ngồi canh bà ngủ trong bệnh viện, tôi vô thức mở túi, lôi chiếc vòng ra. Nhìn kỹ lại, tôi thấy… nó chẳng “quê” như mình nhớ. Chỉ là giản dị. Như mẹ.
2. Giờ đây, tôi không rời chiếc vòng ấy – và còn chọn thêm một chiếc vòng bạc mới từ Novera
Không phải để thay thế. Mà để đeo cùng. Một bên là ký ức, một bên là hiện tại – để tôi không quên mình đã từng được yêu thương thế nào.
3. Trang sức không chỉ để đẹp – mà để giữ lại những mảnh ký ức mềm nhất
Có thể đó là một chiếc dây chuyền Nắng Thơ – nhẹ như ánh nắng buổi sớm. Hay một đôi khuyên tai Giao Mùa – như những mùa tuổi thơ lặng lẽ trôi qua, rồi bất ngờ ùa về trong khoảnh khắc.
