Noveraaaaa
Nhân Viên
Chúng tôi không cãi nhau.
Không tổn thương nhau đến mức tan vỡ.
Chỉ là – cảm xúc nhạt dần. Những lần nhắn tin trở nên ngắn lại.
Và một ngày kia, chúng tôi biết… đã đến lúc dừng.
1. Chia tay không hẳn là buồn nhất – buồn nhất là cảm giác trống vắng sau đó
Tôi không khóc.
Chỉ thấy khoảng trống lặng lẽ lan ra.
Tôi vẫn đi làm, vẫn ăn tối, vẫn ngủ đủ.
Nhưng mọi thứ như mất một tầng màu.
Tôi bắt đầu tự hỏi:
“Mình có còn gì đặc biệt không, khi không còn là ‘người đặc biệt’ của ai đó?”
2. Rồi một chiều, tôi quyết định: mình cần một dấu mốc để bắt đầu lại
Tôi không viết journal. Không đăng story. Không tâm sự.
Tôi chỉ lặng lẽ mua cho mình một chiếc nhẫn bạc Khúc Uyển Chuyển – như chính mối quan hệ vừa đi qua: mềm mại, không ràng buộc, nhưng để lại dư âm khó quên.
Tôi cũng chọn thêm một chiếc dây chuyền Nàng Thơ – vì tôi muốn nhớ lại: trước khi là một nửa trong ai đó, tôi đã từng là chính mình – tự do, bay bổng, và đủ đầy.
3. Và từ đó, tôi hiểu: yêu lại bản thân không cần ồn ào – chỉ cần chân thành
Tôi bắt đầu nhìn mình trong gương lâu hơn một chút.
Tôi không cố gắng “quên nhanh” nữa.
Tôi đeo khuyên tai Zircon mỗi khi ra ngoài – không phải để ai ngắm, mà để chính mình biết rằng:
“Mình vẫn đẹp. Vẫn đáng yêu. Vẫn rất… mình.”
Tôi không cần một tình yêu mới để thấy mình có giá trị.
Tôi chỉ cần một chiếc nhẫn – một món đồ thật sự nói hộ tôi rằng:
“Từ giờ, mình sẽ yêu chính mình theo cách mà mình từng yêu người khác.”
Nếu bạn đang ở giai đoạn hậu chia tay – đừng cố quên, đừng gồng mạnh mẽ.
Hãy tặng mình một món gì đó – không để thay thế ai, mà để ghi dấu:
Bạn đang bắt đầu một chương mới, nhẹ nhàng và tử tế hơn.
Có thể bắt đầu bằng một món trang sức từ Novera Jewelry – thứ không phai màu theo cảm xúc, và có thể theo bạn thật lâu.
Không tổn thương nhau đến mức tan vỡ.
Chỉ là – cảm xúc nhạt dần. Những lần nhắn tin trở nên ngắn lại.
Và một ngày kia, chúng tôi biết… đã đến lúc dừng.
1. Chia tay không hẳn là buồn nhất – buồn nhất là cảm giác trống vắng sau đó
Tôi không khóc.
Chỉ thấy khoảng trống lặng lẽ lan ra.
Tôi vẫn đi làm, vẫn ăn tối, vẫn ngủ đủ.
Nhưng mọi thứ như mất một tầng màu.
Tôi bắt đầu tự hỏi:
“Mình có còn gì đặc biệt không, khi không còn là ‘người đặc biệt’ của ai đó?”
2. Rồi một chiều, tôi quyết định: mình cần một dấu mốc để bắt đầu lại
Tôi không viết journal. Không đăng story. Không tâm sự.
Tôi chỉ lặng lẽ mua cho mình một chiếc nhẫn bạc Khúc Uyển Chuyển – như chính mối quan hệ vừa đi qua: mềm mại, không ràng buộc, nhưng để lại dư âm khó quên.
Tôi cũng chọn thêm một chiếc dây chuyền Nàng Thơ – vì tôi muốn nhớ lại: trước khi là một nửa trong ai đó, tôi đã từng là chính mình – tự do, bay bổng, và đủ đầy.
3. Và từ đó, tôi hiểu: yêu lại bản thân không cần ồn ào – chỉ cần chân thành
Tôi bắt đầu nhìn mình trong gương lâu hơn một chút.
Tôi không cố gắng “quên nhanh” nữa.
Tôi đeo khuyên tai Zircon mỗi khi ra ngoài – không phải để ai ngắm, mà để chính mình biết rằng:
“Mình vẫn đẹp. Vẫn đáng yêu. Vẫn rất… mình.”
Tôi không cần một tình yêu mới để thấy mình có giá trị.
Tôi chỉ cần một chiếc nhẫn – một món đồ thật sự nói hộ tôi rằng:
“Từ giờ, mình sẽ yêu chính mình theo cách mà mình từng yêu người khác.”

Hãy tặng mình một món gì đó – không để thay thế ai, mà để ghi dấu:
Bạn đang bắt đầu một chương mới, nhẹ nhàng và tử tế hơn.
Có thể bắt đầu bằng một món trang sức từ Novera Jewelry – thứ không phai màu theo cảm xúc, và có thể theo bạn thật lâu.