Noveraaaaa
Nhân Viên
Không ai biết tôi đã khóc – vì tôi giỏi giấu.
Không ai biết tôi đang chông chênh – vì tôi vẫn cười như mọi ngày.
Tôi không thể gọi tên điều đang khiến mình mỏi,
Chỉ biết là… mỗi ngày trôi qua như một bản nhạc không lời.
1. Có những lúc, tôi thấy mình như chiếc bóng – tồn tại nhưng không thực sự hiện diện
Mọi thứ vẫn diễn ra.
Tôi vẫn đi làm, vẫn ăn, vẫn trò chuyện.
Nhưng như thể phần “tôi thật sự” đang tạm biến mất.
Tôi chẳng thấy hào hứng với điều gì, cũng chẳng còn mong đợi gì nhiều.
Những lúc như vậy, điều duy nhất tôi cần –
Không phải ai đó giải quyết giúp tôi.
Mà là một điểm tựa nhỏ để bám vào giữa khoảng lặng.
2. Một hôm, tôi chạm vào chiếc nhẫn cũ – và nhận ra: mình từng có những ngày háo hức chỉ vì một điều rất nhỏ
Tôi quyết định tự mua cho mình món gì đó – không cần lý do.
Chỉ đơn giản là:
Tôi cần một điều gì đó nhắc rằng mình vẫn còn cảm xúc.
Tôi chọn chiếc nhẫn bạc Khúc Uyển Chuyển – không phải vì nó sang,
mà vì cái tên ấy khiến tôi mỉm cười:
"Khúc uyển chuyển" – nghe như cách tôi đang học lại cách mềm mại với chính mình.
Tôi cũng chọn một món khác: Eternity Links – một vòng móc nối mãi không dứt.
Như cách tôi tự nhắc:
Dù lạc, tôi vẫn thuộc về chính cuộc đời mình.
3. Những món trang sức ấy không giải quyết vấn đề – nhưng chúng khiến tôi thấy mình vẫn… tồn tại
Tôi đeo chúng không phải để ai khen.
Tôi đeo để chính tôi thấy mình không lạc trôi hoàn toàn giữa cuộc sống.
Một tia sáng nhỏ trên cổ tay,
Một cảm giác mát lạnh khi chạm vào nhẫn,
Một nụ cười thoáng qua khi nhìn mình trong gương.
Tất cả đều nói với tôi rằng:
“Mình vẫn đang ở đây. Và mình xứng đáng được dịu dàng.”
Nếu bạn đang ở trong một khoảng lặng như vậy,
Đừng vội bắt mình “phải vui trở lại”.
Hãy bắt đầu bằng một điều gì đó nhỏ – thật nhỏ – để gợi lại hơi thở của chính mình.
Một món trang sức bạc từ Novera Jewelry – như một lời thì thầm:
“Ổn cũng được. Chưa ổn cũng không sao. Quan trọng là, bạn vẫn đang đi tiếp – theo nhịp của riêng mình.”
Không ai biết tôi đang chông chênh – vì tôi vẫn cười như mọi ngày.
Tôi không thể gọi tên điều đang khiến mình mỏi,
Chỉ biết là… mỗi ngày trôi qua như một bản nhạc không lời.
1. Có những lúc, tôi thấy mình như chiếc bóng – tồn tại nhưng không thực sự hiện diện
Mọi thứ vẫn diễn ra.
Tôi vẫn đi làm, vẫn ăn, vẫn trò chuyện.
Nhưng như thể phần “tôi thật sự” đang tạm biến mất.
Tôi chẳng thấy hào hứng với điều gì, cũng chẳng còn mong đợi gì nhiều.
Những lúc như vậy, điều duy nhất tôi cần –
Không phải ai đó giải quyết giúp tôi.
Mà là một điểm tựa nhỏ để bám vào giữa khoảng lặng.
2. Một hôm, tôi chạm vào chiếc nhẫn cũ – và nhận ra: mình từng có những ngày háo hức chỉ vì một điều rất nhỏ
Tôi quyết định tự mua cho mình món gì đó – không cần lý do.
Chỉ đơn giản là:
Tôi cần một điều gì đó nhắc rằng mình vẫn còn cảm xúc.
Tôi chọn chiếc nhẫn bạc Khúc Uyển Chuyển – không phải vì nó sang,
mà vì cái tên ấy khiến tôi mỉm cười:
"Khúc uyển chuyển" – nghe như cách tôi đang học lại cách mềm mại với chính mình.
Tôi cũng chọn một món khác: Eternity Links – một vòng móc nối mãi không dứt.
Như cách tôi tự nhắc:
Dù lạc, tôi vẫn thuộc về chính cuộc đời mình.
3. Những món trang sức ấy không giải quyết vấn đề – nhưng chúng khiến tôi thấy mình vẫn… tồn tại
Tôi đeo chúng không phải để ai khen.
Tôi đeo để chính tôi thấy mình không lạc trôi hoàn toàn giữa cuộc sống.
Một tia sáng nhỏ trên cổ tay,
Một cảm giác mát lạnh khi chạm vào nhẫn,
Một nụ cười thoáng qua khi nhìn mình trong gương.
Tất cả đều nói với tôi rằng:
“Mình vẫn đang ở đây. Và mình xứng đáng được dịu dàng.”

Đừng vội bắt mình “phải vui trở lại”.
Hãy bắt đầu bằng một điều gì đó nhỏ – thật nhỏ – để gợi lại hơi thở của chính mình.
Một món trang sức bạc từ Novera Jewelry – như một lời thì thầm:
“Ổn cũng được. Chưa ổn cũng không sao. Quan trọng là, bạn vẫn đang đi tiếp – theo nhịp của riêng mình.”