Noveraaaaa
Nhân Viên
Năm 19 tuổi, tôi rời thị trấn nhỏ, khăn gói lên thành phố học đại học. Không người thân, không bạn bè, chẳng có gì ngoài một chiếc balo cũ và... niềm tin mơ hồ rằng: mình sẽ “làm nên chuyện”.
Thành phố không dễ sống. Có những ngày tôi phải cân nhắc giữa việc mua giáo trình hay đóng tiền điện. Nhưng cũng có những ngày nắng đẹp – và tôi cảm thấy mình đã lớn lên từng chút một.
1. Hôm ấy, tôi đi ngang một tiệm trang sức – và đứng lại trước tủ kính
Tôi không định mua gì. Nhưng mắt tôi bị hút vào một chiếc nhẫn bạc nhỏ xíu, đơn giản nhưng rất “có tôi” – thiết kế thanh mảnh, ánh lên vẻ dịu dàng không phô trương. Sau vài phút lưỡng lự, tôi bước vào và mua nó.
Không đắn đo. Không đợi ai tặng.
Một món quà từ tôi – cho tôi.
2. Món quà đó sau này tôi mới biết là rất giống mẫu Minimal Clover
Chiếc nhẫn đó không đắt. Nhưng là thứ đầu tiên tôi tự mua không vì nhu cầu – mà vì muốn ghi nhớ một cột mốc: lần đầu tôi cảm thấy tự tin, dù đang đi giữa một thành phố xa lạ.
3. Mỗi khi nhìn xuống tay, tôi thấy lại cô gái nhỏ từng tin vào giấc mơ của mình
Giờ tôi đã đi làm. Đã có thể mua những món đắt tiền hơn. Nhưng chiếc nhẫn ấy vẫn nằm trong hộp trang sức, cạnh những món mới hơn, lấp lánh hơn – nhưng không cái nào khiến tôi rưng rưng như khi chạm vào nó.
Nếu bạn đang trong hành trình bắt đầu – dù là học hành, công việc hay một chặng tuổi trẻ – hãy lưu lại một dấu mốc. Một món trang sức nhỏ như nhẫn bạc từ Novera có thể là lời chứng thực lặng lẽ: “Tôi đã từng dám bước đi vì tin vào mình.”
Thành phố không dễ sống. Có những ngày tôi phải cân nhắc giữa việc mua giáo trình hay đóng tiền điện. Nhưng cũng có những ngày nắng đẹp – và tôi cảm thấy mình đã lớn lên từng chút một.
1. Hôm ấy, tôi đi ngang một tiệm trang sức – và đứng lại trước tủ kính
Tôi không định mua gì. Nhưng mắt tôi bị hút vào một chiếc nhẫn bạc nhỏ xíu, đơn giản nhưng rất “có tôi” – thiết kế thanh mảnh, ánh lên vẻ dịu dàng không phô trương. Sau vài phút lưỡng lự, tôi bước vào và mua nó.
Không đắn đo. Không đợi ai tặng.
Một món quà từ tôi – cho tôi.
2. Món quà đó sau này tôi mới biết là rất giống mẫu Minimal Clover
Chiếc nhẫn đó không đắt. Nhưng là thứ đầu tiên tôi tự mua không vì nhu cầu – mà vì muốn ghi nhớ một cột mốc: lần đầu tôi cảm thấy tự tin, dù đang đi giữa một thành phố xa lạ.
3. Mỗi khi nhìn xuống tay, tôi thấy lại cô gái nhỏ từng tin vào giấc mơ của mình
Giờ tôi đã đi làm. Đã có thể mua những món đắt tiền hơn. Nhưng chiếc nhẫn ấy vẫn nằm trong hộp trang sức, cạnh những món mới hơn, lấp lánh hơn – nhưng không cái nào khiến tôi rưng rưng như khi chạm vào nó.
