Noveraaaaa
Nhân Viên
Tôi từng giữ lại mọi thứ… kể cả những điều không cần thiết
Một mối quan hệ đã cũ.
Một chiếc lắc tay gãy mất charm.
Một thói quen cũ kỹ không còn khiến mình vui.
Tôi cứ giữ lại… vì nghĩ sẽ có lúc cần.
Nhưng hoá ra, chính điều đó khiến tôi nặng nề và mỏi mệt.
Rồi một ngày, tôi tháo chiếc vòng bạc ấy ra
Không phải vì không còn thích.
Mà vì tôi cần một khởi đầu mới.
Tôi chọn một chiếc lắc tay bạc trơn – không charm, không ký ức – chỉ có hiện tại.
Nhẹ tênh.
Giống như chính tôi lúc ấy.
Trang sức bạc giúp tôi “chuyển mình” – một cách êm dịu
Từ đó, tôi học cách chọn ít lại.
Chỉ giữ những thứ thật sự chạm được vào mình.
Không ồn ào, không nhắc nhở quá khứ.
Chỉ là những điều “đủ” – cho hiện tại.
Một mối quan hệ đã cũ.
Một chiếc lắc tay gãy mất charm.
Một thói quen cũ kỹ không còn khiến mình vui.
Tôi cứ giữ lại… vì nghĩ sẽ có lúc cần.
Nhưng hoá ra, chính điều đó khiến tôi nặng nề và mỏi mệt.
Rồi một ngày, tôi tháo chiếc vòng bạc ấy ra
Không phải vì không còn thích.
Mà vì tôi cần một khởi đầu mới.
Tôi chọn một chiếc lắc tay bạc trơn – không charm, không ký ức – chỉ có hiện tại.
Nhẹ tênh.
Giống như chính tôi lúc ấy.
Trang sức bạc giúp tôi “chuyển mình” – một cách êm dịu
Từ đó, tôi học cách chọn ít lại.
Chỉ giữ những thứ thật sự chạm được vào mình.
- Một vòng cổ bạc mini không họa tiết
- Một đôi bông tai hình giọt nước bạc bóng
- Một nhẫn bạc bản nhỏ đơn sắc
Không ồn ào, không nhắc nhở quá khứ.
Chỉ là những điều “đủ” – cho hiện tại.
“Buông bỏ không phải mất – mà là tạo chỗ trống cho những điều xứng đáng hơn.”